Soi kèo phạt góc Atletico vs Barca, 03h00 ngày 17/3

Giải trí 2025-03-21 08:29:11 5855
èophạtgócAtleticovsBarcahngàkết quả europa league   Nguyễn Quang Hải - 15/03/2025 23:03  Kèo phạt góc
本文地址:http://member.tour-time.com/html/90f198712.html%20l
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Leganes vs Real Betis, 20h00 ngày 16/3: Khách hoan ca

Các nhà tâm lý học trẻ em hiện đại thường khuyên các bậc cha mẹ không nên đưa ra lệnh cấm đoán khi nuôi dạy một đứa trẻ, nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng điều này gần như là không thể.

Tuy nhiên, có những điều mà cha mẹ đang cấm đoán một cách vô ích. Tờ Bright Side đã đưa ra một số ví dụ dưới đây.

1.  Làm hỏng quần áo

{keywords}
 

Khi trẻ khám phá thế giới xung quanh, chúng sẽ không bao giờ để ý đến việc bộ quần áo có giá bao nhiêu, tên của hãng quần áo mà chúng đang lăn lê trên cỏ.

Nếu bạn cảm thấy quá lãng phí khi trẻ làm hỏng bộ quần áo đắt tiền mà cấm cho trẻ vui chơi thoải mái thì tốt nhất bạn nên chia tủ quần áo của trẻ thành 2 loại: một loại dành cho vui chơi, loại kia dành cho những dịp trang trọng.

2.  Ăn đồ ăn vặt

{keywords}
 

Đứa trẻ nào cũng thích đồ ăn vặt. Khi cha mẹ cấm trẻ ăn những món này, chúng sẽ trở thành một điều cấm kỵ trong tư tưởng của trẻ. Và bất cứ khi nào có cơ hội, đồ ăn vặt sẽ là lựa chọn đầu tiên của trẻ.

Các chuyên gia khuyên rằng thỉnh thoảng cha mẹ cũng nên mua đồ ăn vặt cho con để chúng có thể ăn một suất khoai tây chiên ở nhà mà không cần phải ăn cả túi to cùng lúc.

Hơn nữa, trẻ cũng sẽ nhận ra rằng không cần thiết phải giấu giếm mẹ một túi kẹo.

3. Tiêu tiền cho những thứ vô ích

{keywords}
 

Theo một khảo sát, trẻ em hiện đại thường tiêu tiền riêng cho việc đi chơi với bạn bè, thiết bị kỹ thuật số, đồ chơi, quần áo, giày, đồ ăn hoặc tiền đi lại.

Nhiều phụ huynh cho rằng thật ngớ ngẩn khi tiêu tiền cho những thứ vô dụng, vì vậy họ thường cố gắng hạn chế con cái mua những món hàng không cần thiết bằng những lệnh cấm hoặc rao giảng.

Tuy nhiên, cha mẹ nên ngừng sử dụng cách này vì 2 lý do.

Trước hết, khi bạn đã cho con giữ tiền thì đó là tài sản của trẻ. Chúng sẽ là người quyết định nên tiêu tiền cho việc gì. Điều này đặc biệt quan trọng trong những gia đình mà trẻ kiếm được tiền từ làm việc nhà.

Thứ 2, có thể sẽ rất hữu ích cho trẻ khi chúng tiêu tiền vào những việc vô ích rồi sau đó hối hận vì việc đó. Chỉ như vậy trẻ mới học được cách kiểm soát chi tiêu và phân biệt được mong muốn nhất thời với nhu cầu thực sự.

4. Vô tư

{keywords}
 

Các nhà tâm lý học nghiêm túc cho rằng trẻ con hiện đại đang ngày càng lo lắng, chán nản hơn so với trẻ con các thế hệ trước.

Một phần lý do là nhiều đứa trẻ phải tham gia vào những thứ giống như một cuộc đua để đạt được kiến thức nhất định.

Trong khi chương trình học thì ngày càng trở nên khó hơn. Mạng xã hội cũng khiến trẻ cảm thấy hụt hẫng khi bị so sánh với những đứa trẻ khác nhiều hơn.

Đó là lý do một đứa trẻ hiện đại khát khao có những khoảng thời gian không phải làm gì cả. Nếu trong lịch của trẻ có một khoảng thời gian trống, đừng vội vàng đưa vào đó một nhiệm vụ mới. Đôi khi để trẻ cảm thấy vui vẻ và tự do khi không có việc gì phải làm là điều cần thiết.

5. Nghỉ học 1 buổi

{keywords}
 

Thậm chí, thỉnh thoảng cha mẹ cũng cần phải cho trẻ thời gian nghỉ ngơi, đặc biệt là khi chúng cảm thấy bị trầm cảm hoặc căng thẳng.

Thành tích học tập không phải là điều quan trọng nhất. Nếu bạn thấy con cần nghỉ ngơi, hãy cho trẻ cơ hội sống chậm lại và lắng nghe trẻ: Con muốn gì? Con thích làm gì? Con mơ ước thứ gì?

Đôi khi chúng ta rất khó có thời gian và năng lượng để trả lời những câu hỏi đơn giản đó trong vòng xoáy những bộn bề mà cả cha mẹ và con cái đều phải chạy theo.

6.  Tranh luận với người lớn

{keywords}
 

Điều quan trọng là hãy cho trẻ biết rằng không phải người lớn nào cũng đúng và không phải tất cả những yêu cầu từ người lớn đều nên được vâng lời ngay lập tức. Đôi khi người lớn cũng cư xử thiếu lịch sự và công bằng. Bạn cần dạy trẻ học cách bảo vệ ý kiến của mình và biết được đâu ra là ranh giới trong khi tranh luận.

Nếu bạn cho rằng mình không thể kiểm soát được trẻ chỉ vì chúng bắt đầu cãi lại bạn nhiều hơn thì hãy nhớ rằng tranh luận là ‘chiến trường’ dành cho cả hai, chứ không phải chỉ cho riêng ai. Hãy cho trẻ thấy một ví dụ tích cực bằng cách biến cuộc tranh luận thành một sự dàn xếp.

7.  Chọn quần áo

{keywords}
 

Nhiều phụ huynh bắt đầu nổi cáu khi đi mua sắm với con cái. Các nhà tâm lý học khuyên cha mẹ tốt nhất nên để con cái tự chọn trang phục mà chúng muốn, vì 2 lý do sau đây.

Thứ nhất là, khi được làm việc này, trẻ sẽ tự hình thành tích cách của mình và tìm được vị trí của mình trong xã hội.

Lý do thứ 2 thực dụng hơn. Nếu được chọn quần áo, chúng sẽ mặc nó thường xuyên thay vì giấu dưới đáy tủ. Hơn nữa, mỗi sáng thức dậy, bạn sẽ không phải mất thời gian tranh luận với trẻ.

8.  Không vâng lời

{keywords}
 

Một đứa trẻ luôn vâng lời và làm mọi thứ được yêu cầu sẽ trở thành một người trưởng thành ngoan ngoãn, không dám đứng lên vì lợi ích của bản thân. Những đứa trẻ này sẽ dễ trở thành những người bị lợi dụng nhất.

Nuôi dạy đứa trẻ bướng bỉnh là một nhiệm vụ khó khăn, nhưng thường những đứa trẻ này sẽ trở thành những người lớn tự tin, sẵn sàng hành động.

9. Chơi trò chơi điện tử

{keywords}
 

Có những trò chơi điện tử yêu cầu bạn phải có một số kỹ năng nhất định, ví dụ như toán học, để có thể đi tiếp.

‘Một số đứa trẻ sinh ra đã thích chơi bóng chày cả ngày, nhưng tôi thì thích chơi điện tử. Không may là bố mẹ tôi cho rằng tôi đã phá hỏng bộ não của mình vì trò chơi điện tử, vì thế tôi chỉ được chơi 1 tiếng mỗi ngày trước bữa tối. Nhưng điều đó đã ngấm ngầm thúc đẩy tôi’ – Chris Bergman, giám đốc điều hành một công ty chuyên sáng tạo các ứng dụng, chia sẻ.

Ông cũng thú nhận rằng ông không ngăn cấm con mình chơi điện tử.

Nghiên cứu khoa học cho thấy rằng trò chơi điện tử hữu ích cho não trẻ hơn là xem tivi. Chúng dạy cho não trẻ phản ứng nhanh và cách đọc thông tin. Kỹ năng này hữu ích cho trẻ khi chúng trưởng thành và sống trong một môi trường công nghệ còn phát triển hơn ngày nay.

Bà mẹ kể chuyện nuôi dạy con ở đất nước 'không học gì phức tạp'

Bà mẹ kể chuyện nuôi dạy con ở đất nước 'không học gì phức tạp'

Cụm từ cửa miệng của các phụ huynh ở đây là ‘Chẳng sao đâu’.

">

9 điều tưởng chừng có hại nhưng cha mẹ khôn ngoan không nên cấm con

Tôi quê Nam Định, ra Hà Nội lập nghiệp bằng nghề lắp đặt điện nước. Ba mươi tuổi, kiếm được số vốn nhỏ và mua được căn hộ chung cư thu nhập thấp, tôi mới lấy vợ.

Vợ tôi người Hải Phòng, mạnh mẽ, thương chồng con nhưng hay ghen vô lối. Cô ấy ghen đến mức, chỉ cần điện thoại chồng lưu tên con gái, kiểu gì cũng truy vấn, tìm hiểu tiểu sử, gốc gác của người ta. 

{keywords}
 

Từ ngày lấy vợ, tôi nhận thầu được nhiều công trình lớn. Đối tác là phụ nữ không ít. Mỗi lần chồng đi kí hợp đồng, giao dịch làm ăn, vợ thường nhắn tin dò hỏi xem tôi đi đâu, làm gì, ở đâu?

Bản thân tôi là người chung thủy, đứng đắn trong tình cảm. Tôi tự tin khẳng định mình chưa từng rung rinh trước người phụ nữ khác ngoài vợ. 

Người ngoài cho rằng tôi khổ sở vì thói ghen tuông vô lối của vợ nhưng ngược lại, tôi thấy bình thường, đôi khi còn thấy vui. Vì tôi cho rằng, vợ có yêu mình, mới hờn ghen như thế.

Bao năm qua, tôi chưa một lần trách cứ gì cô ấy. Tình cảm vợ chồng ngày càng sâu đậm, hạnh phúc khi 3 đứa con lần lượt ra đời.  

Dạo gần đây, tôi nhận được một số hợp đồng thi công cho chuỗi nhà nghỉ, khách sạn của người bạn ở Hà Nội và một số tỉnh như Vĩnh Phúc, Hưng Yên.

Công việc suôn sẻ, làm cả năm không hết việc, lại kiếm được tiền. Nhân dịp nhận được tiền công, tôi mua tặng vợ chiếc xe máy mới. Đây là chiếc xe khá hiện đại, tích hợp hệ thống chống trộm, định vị qua GPS và phần mềm trên điện thoại thông minh. Chẳng phải nói, vợ tôi vui đến mức nào.

Thời gian này, bận nhiều công trình ở tỉnh, tôi đi vắng thường xuyên hơn. Nhiều chuyến, 2-3 ngày mới về. Để chủ động, phần lớn, tôi đi xe máy thay vì đi ô tô khách.

Một lần, xe máy tôi bị hỏng, phải sửa mất vài hôm, trong khi công việc dưới Hưng Yên cần xuống gấp, tôi nhờ vợ chở ra bến xe, vợ đon đả, bảo tôi lấy xe máy mới đi.

Tôi xuống công trình làm việc thì đối tác nhờ chạy qua kiểm tra giúp hệ thống điện nước tại nhà nghỉ vừa khai trương chưa lâu. Công trình này tôi không làm mà của nhóm thợ khác thi công. Anh chủ nhà nghỉ hứa, thời gian tới sẽ kí với tôi một loạt hợp đồng cho các công trình sắp xây dựng nên tôi rất nhiệt tình.

Do phải sửa chữa nhiều nên tôi lưu lại đó đến 7 giờ tối. Chẳng ngờ, hơn một tiếng sau, vợ tôi cùng hàng chục chị em, là bạn bè thân thiết của cô ấy đi 3 chiếc ô tô xuất hiện trước cửa nhà nghỉ.

Họ kéo nhau vào, làm ầm ĩ ở sảnh nhà nghỉ. Người dân xúm lại, chờ đợi màn đánh ghen. Cô vợ yêu của tôi đứng giữa nhà nghỉ, tru tréo gọi tên chồng, cầm búa, dọa đập vỡ xe máy.

Tôi nhận cuộc điện thoại của lễ tân, vội phi xuống sảnh. Đúng lúc này, vợ của chủ nhà nghỉ cũng xuống tầng. Thấy bóng chồng bước ra từ thang máy, vợ nhảy lên, túm áo chồng, đánh tới tấp. Tai hại hơn, vợ của chủ nhà nghỉ cũng bị cô ấy túm tóc, tát liên tiếp vào mặt. 

Hội chị em đi cùng vợ ra sức rủa xả, trách móc tôi là loại đàn ông lăng nhăng, rồi họ lấy điện thoại ra quay clip. Trong tình thế hỗn loạn, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, tôi vẫn rối rít xin vợ dừng tay, cho mình cơ hội giải thích.

Khi tiếng ồn ào lắng xuống, nghe vợ nói, tôi mới biết mình và vợ của chủ nhà nghỉ bị hiểu lầm. Do trên xe cài thiết bị định vị qua GPS, vợ tôi mở phần mềm trên điện thoại ra xem, thấy báo số nhà, địa chỉ, cô ấy kiểm tra qua google. Kết quả cho thấy, đó là địa chỉ nhà nghỉ.

Vốn tính nóng nảy, máu ghen nổi lên, vợ tôi ngay lập tức tụ tập hội chị em, họ hàng, thuê xe xuống Hưng Yên bắt ghen.

Nghe xong, tôi vừa giận vừa buồn cười. Trước mặt tất cả, tôi phải giải thích mất một lúc, đưa vợ đi kiểm tra công trình, cô ấy mới chịu tin, kéo bạn bè ra về.

Tuy nhiên, sau sự việc đó, tôi bị vợ chồng chủ nhà nghỉ từ chối hợp tác. Lâu nay, tôi nghĩ việc vợ ghen tuông là điều bình thường, tăng hương vị cho cuộc sống, không ngờ lại ảnh hưởng nhiều đến công việc như vậy.

Tôi phải làm gì để trị những cơn ghen quá khích của vợ đây? Ai có cùng hoàn cảnh như tôi không?

Từ bỏ sự nghiệp khi lấy chồng giàu, tôi nhận cái kết đắng

Từ bỏ sự nghiệp khi lấy chồng giàu, tôi nhận cái kết đắng

Tôi 27 tuổi, khá tự tin về ngoại hình của mình, mọi người cũng thường dành cho tôi những lời khen có cánh. Tôi lấy chồng qua lời mai mối của người quen, anh thành đạt, có công ty riêng, nhưng...

">

Chồng bật cười gặp vợ dẫn hàng chục người đến nhà nghỉ đánh ghen

Nhận định, soi kèo MIKA Ashtarak vs FC Syunik, 18h30 ngày 18/3: Tưng bừng bắn phá

{keywords} 

Dự lễ có bà Nguyễn Thúy Anh - Ủy viên BCH Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội, bà Lê Thị Nguyệt - Phó Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội, ông Nông Quốc Thành - Phó Cục trưởng Cục Di sản Văn hóa, Bộ VHTTDL, bà Hoàng Thị Thúy Lan - Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Vĩnh Phúc, ông Trần Văn Vinh – Phó Bí thư thường trực, Chủ tịch HĐND tỉnh Vĩnh Phúc, ông Nguyễn Văn Trì – Chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Phúc cùng lãnh đạo các sở ban ngành cấp tỉnh, huyện và các đại biểu về tham dự buổi lễ.

Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên là một trong ba tín ngưỡng cổ nhất ở vùng Bắc bộ (tín ngưỡng thờ Hùng Vương, tín ngưỡng thờ Tản Viên Sơn Thánh, tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên). Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên không chỉ là tín ngưỡng của một địa phương, của một vùng mà là hệ thống tín ngưỡng mang tính quốc gia.

Năm 1763, từ điển bộ Lễ của nhà Lê Trung hưng đã ghi rõ các di tích thờ cúng Quốc Mẫu Tây Thiên. Như vậy, di sản Tín ngưỡng thờ cúng Quốc Mẫu Tây Thiên không chỉ là biểu tượng văn hóa của tỉnh Vĩnh Phúc mà còn mang nhiều giá trị về lịch sử, về văn hóa, về truyền thống yêu nước, đoàn kết các dân tộc kiên cường chống giặc ngoại xâm.

Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên đã được Bộ VHTTDL công nhận và đưa vào danh mục Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Quyết định số 176/QĐ-BVHTTDL ngày 14/01/2020.

Sau lễ trao chứng nhận, các đại biểu đã thực hiện Lễ dâng hương tưởng niệm Quốc Mẫu Tây Thiên Xuân Canh Tý 2020. Năm nay, sản vật được lựa chọn dâng lên Quốc Mẫu là những tấm bánh chưng bao chứa trọn vẹn tinh túy đất trời cũng như chứa đựng sự trọng thị của đất và người Vĩnh Phúc.

Lễ dâng hương tưởng niệm Quốc Mẫu được tổ chức hằng năm vào ngày 15/2 âm lịch, nhằm giáo dục đạo lý “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc Việt Nam, góp phần bảo tồn, kế thừa và phát huy những giá trị văn hóa của dân tộc.

Đặc biệt, năm nay Tín ngưỡng thờ Mẫu Tây Thiên được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, là sự kiện có ý nghĩa quan trọng, khẳng định sự trường tồn của tín ngưỡng thờ mẫu trong tâm thức mỗi người dân Việt.

Chàng trai 10 năm sống ở chùa trở thành quán quân khởi nghiệp

Chàng trai 10 năm sống ở chùa trở thành quán quân khởi nghiệp

 Sau khi nhận một giải thưởng dành cho ‘start-up’ ở khu vực Đông Nam Á thì một nhà đầu tư đã nhắn tin cho Tiến qua Facebook. 

">

Công nhận 'Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên' là di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia

Có một nơi, mỗi đôi giày, dép sản xuất ra đều khác nhau về kích thước, hình dáng. Đó là xưởng giày, dép dành cho những bệnh nhân phong tại Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hoà (Bình Định).

Xưởng giày, dép hơn 20 năm tuổi này được mệnh danh là nơi sản xuất giày, dép cho bệnh nhân phong lớn nhất Việt Nam với bình quân hơn 2.000 đôi được sản xuất ra mỗi năm.

{keywords}
Người thợ đo vẽ để tạo ra những mẫu giày dép đặc biệt.

Giày, dép không số, đủ hình thù

Hơn 20 năm qua, trong căn phòng chừng 100 m2, 7 người đàn ông trung niên vẫn lặng lẽ, miệt mài tạo ra những món quà đặc biệt. Đó là những đôi giày, đôi dép mà với các bệnh nhân phong, nó vừa là vật dụng, vừa là phần bù lại chỗ thịt xương đã bị bệnh tật bào mòn theo thời gian.

Mỗi đôi giày, dép ở đây có kiểu mẫu khá 'kì dị': Có chiếc giày mòn vẹt một bên vì chân người bệnh bị lật; có chiếc đế tròn, nhỏ bằng một nắm tay để nâng đỡ cho bên chân chỉ còn lại mỗi gót chân bé tẹo…

{keywords}
Người thợ tạo đế quai cho đôi dép.

Chúng tôi hỏi anh Lê Viết Đức (51 tuổi, phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn), một người thợ ở xưởng về cách làm nên những đôi giày, đôi dép 'có một không hai' này. Anh Đức cười hiền đáp: 'Thông thường, mỗi thợ đảm nhận từ khâu đo đạc, thiết kế, gia công đến hoàn thiện. Bệnh nhân bị nhẹ, người thợ mất 1 ngày để hoàn thành 1 đôi. Bệnh nhân bị biến dạng nặng thì phải thực hiện các kỹ thuật cao, có khi mất khoảng 2 ngày mới làm ra 1 đôi giày hoặc 1 đôi dép'.

{keywords}
Giày, dép sau khi làm xong đều được kiểm tra theo mẫu bàn chân từ người bệnh đã xác định trước đó.

Tiếp lời anh Đức, anh Phan Đại Nghĩa, một người thợ khác cho biết: 'Chất liệu chính để làm những đôi giày, dép đặc biệt này là da hoặc giả da, phần đế trên sử dụng xốp, đế dưới dùng cao su, còn hình dáng giày thì 'muôn hình muôn vẻ''.

{keywords}
Người thợ tiến hành cắt da, tạo đế quai cho đôi dép.

Bệnh nhân tìm đến xưởng giày, dép rất đa dạng, người cụt hẳn hai bàn chân, người mất một bàn chân, lại có những bàn chân đã bị mất hẳn những ngón chân, có bàn chân bị mất gót… Thế nên những chiếc giày, dép làm ra không chiếc nào giống chiếc nào. Người thợ phải phụ thuộc vào hình dạng chân của bệnh nhân, rồi mới đo, vẽ tỉ mỉ để làm được những chiếc giày, dép phù hợp với từng người.

Cho yêu thương sẽ nhận về hạnh phúc

Nếu nhìn mẫu mã thì việc làm nên những đôi giày, đôi dép đặc biệt này không khó, nhưng không phải ai cũng đủ can đảm để đối diện với những biến chứng của người bệnh. 

Do vậy, những năm qua, xưởng sản xuất giày, dép cho bệnh nhân phong nơi đây chỉ có duy nhất 7 người thợ gắn bó.

Họ chính là thế hệ thứ 2, lớn lên từ làng phong Quy Hòa nhưng may mắn đều sinh trưởng khỏe mạnh. Họ đến với nghề, yêu nghề và đồng cảm với những khó khăn của người bệnh nên quyết tâm giữ lấy nghề, coi đây như việc nghĩa, trả ơn cho đời khi họ may mắn được lành lặn, khỏe mạnh.

{keywords}
Một đôi dép hoàn thiện cho bệnh nhân phong.

Nâng đôi chân cho mảnh đời chắp vá, nối ghép

Một năm, 7 người thợ ở xưởng giày nơi đây thực hiện hai chuyến đi đến các làng phong khác nhau để đo và phát giày, dép cho bệnh nhân. 100% những đôi giày, dép được làm ra đều cấp phát miễn phí cho bệnh nhân phong tại 11 tỉnh, thành ở Nam Trung Bộ - Tây Nguyên. Như vậy, mỗi năm một bệnh nhân ở khu vực này sẽ được phát miễn phí 2 đôi giày hoặc 2 đôi dép tùy vào mức độ tổn thương của từng người.

{keywords}
Nhiều mẫu bàn chân được thợ đóng giày, dép làm sẵn sau các chuyến đi cơ sở. 

Hôm chúng tôi đến là lúc anh Nguyễn Văn Quế, 50 tuổi - người có hơn 20 năm gắn bó với nghề vừa hoàn thành chuyến đi tặng và đo giày, dép ở tỉnh Gia Lai trở về.

Nở nụ cười mãn nguyện, anh Quế khoe: 'Tôi vừa trao đến tay các bệnh nhân bị bệnh phong ở Gia Lai về, mệt nhưng vui lắm'.

{keywords}
Một bệnh nhân phong thử đôi dép vừa nhận được từ những người thợ.

Anh Quế cho biết, trước kia khi đường sá đi lại còn khó khăn, nhiều người mắc bệnh phong vẫn còn  tự ti, mặc cảm nên thường ở những nơi xa, hẻo lánh, việc đến khám bệnh, rồi cấp giày là cả một vấn đề.

Ngày nay, việc đi lại đơn giản hơn nhưng mỗi khi nhìn thấy những đôi chân khuyết tật được mang giày, dép do chính mình làm mà người bệnh cảm thấy dễ chịu, anh vẫn cảm thấy rất nhẹ lòng.

{keywords}
 Ông Nguyễn Văn Lan, một bệnh nhân mắc bệnh phong giờ cảm thấy thuận tiện trong việc đi lại nhờ những đôi dép được thợ đóng cho mình.

Bị bệnh phong từ lúc 15 tuổi, ông Nguyễn Văn Lan (66 tuổi, quê ở tỉnh Bình Định, hiện điều trị ở Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hòa) đã phải sống những ngày cực khổ khi liên tục bị mọi người xung quanh chỉ trò, bàn tán vì đôi chân kỳ lạ của mình.

Bây giờ, nhờ có những đôi giày, dép được làm bởi những người thợ, ông tự tin hơn  nhiều: 'Giày này mang rất thỏa mái, nếu mang giày, dép bình thường thì khoảng 2 tiếng đồng hồ là phải 'gác chân lên trời' vì chân bị sưng, các khớp đau nhức. Còn giày này có lớp xốp nên mềm, không gây đau, lại có lớp đế là su cứng tránh những vật nhọn giúp bảo vệ mình'.

{keywords}
Những mẫu bàn chân được đúc sẵn thể hiện những di chứng, biến dạng của người mắc bệnh phong ở cấp độ nhẹ.

Hiện còn nhiều phận người như ông Lan ở Bệnh viện Phong - Da liễu Trung ương Quy Hòa. Sau bao sóng gió, tai ương về nghịch cảnh bệnh tật, họ về đây như 'ga cuối của cuộc đời'. Họ bước đi trên đôi chân được bao bọc bởi những đôi giày, đôi dép làm bằng tình thương và sự đồng cảm.

Với riêng 7 người thợ đóng giày, dép tại xưởng, trong tâm họ luôn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện khi thấy bệnh phong có thể làm việc, kiếm sống và đi lại thuận tiện trên những đôi giày, dép do chính họ làm ra.

Tình yêu của anh chồng Long An với người ngồi xe lăn, hơn 5 tuổi

Tình yêu của anh chồng Long An với người ngồi xe lăn, hơn 5 tuổi

Bị cả gia đình phản đối, anh Trí vẫn muốn được ở bên chăm sóc, che chở cho người vợ tật nguyền, hơn mình 5 tuổi.  

">

Món quà đặc biệt của 7 người thợ dành tặng bệnh nhân phong

Tôi là con út trong nhà có 3 chị em gái. Hai chị đã lấy chồng xa. Cả năm anh chị mới về thăm bố mẹ một hai lần nên bố mẹ tôi vẫn có câu "con gái là con nhà người ta". Quả thực thấy các chị lấy chồng xa vất vả mỗi lần đi lại và nhiều khi có việc gì chẳng bao giờ có bố mẹ ở bên. Bố mẹ tôi say xe nên không đi xa được.

Bởi vậy ngày con gái vì không muốn sống xa bố mẹ nên tôi xác định kiểu gì cũng sẽ lấy chồng gần để sau này có gì còn chạy đi chạy lại hai bên. Năm 29 tuổi, tôi biết đến chồng tôi khi anh vừa từ nước ngoài về. Qua mai mối, tôi đồng ý gật đầu chỉ sau một thời gian ngắn qua lại. Phần vì thấy anh chững chạc phần lại đúng tiêu chí chồng gần. Hai nhà chỉ cách nhau có hơn cây số, phóng xe vù cái là tới nơi.

Khi biết tôi quen anh, bố mẹ tôi đã rất mừng. Bố mẹ tôi vẫn hi vọng có cô con gái út lấy chồng gần để đi lại cho tình cảm. Tiếc rằng người tính không bằng trời tính, chồng tôi lấy gần thật mà tính nết của anh lại không có gần gũi với nhà ngoại.

Ở chung với bố mẹ chồng, may mắn với tôi là ông bà tính tình thoải mái, dễ gần và rất quý con dâu. Ngược lại, chồng tôi lại "trái nết" với cả nhà. Anh gia trưởng, khó tính, hay chửi nặng lời. Điều mà trong những ngày quen anh, tôi chẳng bao giờ thấy. Sự thay đổi của sau những ngày cưới khiến tôi choáng váng vì chồng suốt ngày chửi bới.

Càng ngày lời chửi càng quá quắt của anh càng làm tôi thấy sợ. Với anh, tôi làm gì cũng không đúng, cũng ngu và chẳng biết tính trước tính sau mới có cơ sự vậy. Chửi vợ đã đành, nhiều khi anh lôi cả bố mẹ vợ nói. Ở ngay cạnh nhà là cô họ hàng bên nhà ngoại tôi, nghe thấy nhiều lần cô có nói chuyện với bố mẹ đẻ tôi về việc tôi bị chồng đối xử không ra gì. Biết chuyện bố mẹ tôi đã rất buồn.

Buồn hơn là anh còn hay phân biệt bên nội bên ngoại. Chẳng thế mà từ ngày cưới anh lúc nào cũng nói với tôi rằng: "Là phụ nữ lấy chồng rồi phải theo chồng. Nghĩa vụ là lo cho đằng nội, nhà ngoại thì chỉ là phụ". Cứ động nói đến nhà vợ là phân biệt “bố mẹ anh, bố mẹ em”. Miệng luôn yêu cầu vợ phải tận hiếu với nhà nội mà ngược lại lúc nào cũng dửng dưng chẳng mấy khi quan tâm để ý đến bố mẹ vợ. Chỉ vì bố mẹ chồng đôn hậu, yêu quý mà tôi hết lần này đến lần khác bỏ qua những lời anh nói.

Nhà vợ gần là vậy, bố mẹ vợ ốm, anh cũng chẳng sang cứ nói bận này bận kia rồi gọi điện thăm vài câu. Hàng xóm rồi mọi người họ hàng đến thăm có hỏi "sao vợ chồng cháu gần mà ít thấy sang bố mẹ. Giờ bố mẹ cháu có tuổi, hai chị lấy chồng xa rồi ở gần qua lại cho ông bà vui. Ngộ nhỡ có vấn đề gì". Nghe những lời mọi người hỏi mà tim tôi đau nhói.

Nếu có muốn về nhà ngoại, anh cũng ra hẹn trước là chỉ đi trong ngày còn không được ngủ lại. Anh cứ lấy lí do là "không có vợ không ngủ được" nhưng thực ra nhắc nhở phận làm dâu phải lo cho bố mẹ chồng trước. Trong khi bố mẹ chồng nói anh để tôi ở bên ngoại chơi cho ông bà vui.

Nhiều khi ức chế quá, tôi có nói đi nói lại thành ra vợ chồng cãi nhau nhiều. Anh thì chẳng bao giờ chịu thay đổi. Những ngày gần đây, mua đồ của nhà dùng tôi tiện mua biếu bố mẹ ít đồ, anh biết thì càm ràm suốt là tiêu hoang.

Hôm rồi, tôi thấy chồng có mua thùng nước yến để ở góc nhà. Tiện bố mẹ đẻ bảo nhà tát ao cá sang lấy một ít về biếu bố mẹ chồng, tôi lại lấy một ít nước yến mang sang để ông bà ngoại uống. Vậy mà, khi đi chơi về thấy thùng bị bóc anh hỏi, biết tôi mang qua nhà bố mẹ đẻ thì trợn mắt lên quát: "Tôi mua cho bố mẹ tôi chứ có mua cho ông bà bên đó đâu.

Ai cho phép cô mang đồ qua bên đấy mà không hỏi ý kiến tôi. Thích thì tôi cho không thì thôi, cấm lần sau vác đồ nhà nội mang cho nhà ngoại tự tiện như vậy".

Biết là mình cũng có lỗi khi chưa hỏi ý kiến chồng nhưng lời anh nói quá đáng, tôi liền nói lại. Vợ chồng lại cãi nhau. Lấy chồng gần, tôi vẫn mong anh là con rể quý, biết yêu thương bố mẹ tôi vì dẫu sao nhà toàn con gái, có anh là con trai bố mẹ sẽ vui hơn. Nhưng giờ nghĩ đến bố mẹ đẻ mà càng thương hơn.

Người ta bảo "con gái mà lấy chồng gần, có bát canh cần nó cũng mang qua" thì tôi đây mang cho bố mẹ "một rổ nỗi nhục" vì người con rể như anh. Bố mẹ lại càng thêm muối mặt vì vợ chồng tôi với hàng xóm xung quanh, họ hàng. Chỉ vài tháng sau cưới mà tôi thấy ân hận khi lấy chồng gần.

Chẳng nhẽ vợ chồng cứ cãi nhau suốt như vậy. Mà sống với người chồng vô tình như anh tôi thấy chán. Suốt đời sẽ phải gắn bó với một người gia trưởng, vô lý và chẳng quan tâm đến nhà vợ như vậy tôi chẳng biết khi có con vào rồi sẽ ra sao?

Cô chủ tiệm tóc gửi ảnh 'nóng' khiến cả nhà tôi bàng hoàng, vợ bị trầm cảm

Cô chủ tiệm tóc gửi ảnh 'nóng' khiến cả nhà tôi bàng hoàng, vợ bị trầm cảm

Lúc đầu, tôi không có ý định bỏ vợ để đến với Kim. Thế nhưng, Kim đã chủ động nhắn tin, gửi ảnh và cả clip nóng cho vợ tôi.

">

Ân hận khi lấy chồng gần sau vài tháng cưới vì lý do chẳng thể ngờ đến

友情链接